Nói rồi, cô ngẩng đầu lên, xuyên qua đám đông nhìn về phía hai người đang đứng cạnh nhau không xa, khóe môi nở nụ cười nói: "Ví dụ như bây giờ, em thấy khá vui."
Từ Thiên Dương không hiểu, nhìn theo ánh mắt của cô, khi nhìn thấy Ôn Gia Hân, hắn khẽ co rút đồng tử, sau đó miễn cưỡng cười nói: "Anh không hiểu ý của em lắm."
"Không hiểu à? Vậy để em nói rõ hơn nhé." Nụ cười trên khóe môi Ôn Nguyệt biến mất, cô nhìn Từ Thiên Dương hỏi: "Anh có biết loại người như anh gọi là gì không?"
Từ Thiên Dương có linh cảm những lời Ôn Nguyệt sắp nói không phải là điều hắn muốn nghe, liền nói: "Nguyệt..."
Ôn Nguyệt cũng không muốn nghe hắn nói, trực tiếp ngắt lời: "Gọi là "chó liếm", chính là loại chó mà chủ nhân không vui, bảo mày cút thì mày cút, chủ nhân vui vẻ bảo mày quay lại, mày lại vẫy đuôi chạy về, hèn hạ vô cùng."
"Nguyệt, chúng ta quen nhau nhiều năm như vậy, lại..." Từ Thiên Dương lộ vẻ mặt nhục nhã, dừng một chút rồi nói: "Từng có một đoạn tình cảm, anh cũng thật sự khó quên em nhưng em không cần phải nói khó nghe như vậy chứ?"
"Thôi đi, tôi không có sở thích nuôi chó, không thể làm chủ nhân của anh được," Ôn Nguyệt giơ tay ra làm động tác từ chối: "Hơn nữa tôi cũng không thích loại chó ba lòng hai dạ, càng không nói đến loại chó rõ ràng đang liếm chủ nhân khác, lại cứ thích sán lại gần tôi, chờ cơ hội đâm tôi một nhát."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play