Ông ta không muốn phá sản, nên trong thời gian này không thể nghĩ đến chuyện đoạt quyền.
Mà để giảm bớt độ khó cho việc đoạt quyền sau này, ông ta bắt buộc phải để Phó Văn Phương giúp mình giữ vững vị trí đó.
Thế nên, dù rất bất mãn với việc Phó Văn Phương "tiền trảm hậu tấu" lần này, ông ta vẫn cố nuốt giận mà tha thứ cho bà, đồng thời dặn dò liên tục: "Tôi xin bà đấy, cứng rắn lên một chút được không? Đừng có để người khác dắt mũi nữa! Bây giờ bà là chủ tịch, mọi chuyện trong công ty đều do bà quyết định, OK? Nếu có chuyện gì không quyết được thì gọi điện cho tôi, đừng có giấu tôi mà tự ý quyết định, được không?"
Ừm, đến tận bây giờ, Chu Kim Long vẫn nghĩ Phó Văn Phương là người không hiểu chuyện, nghe theo lời xúi bẩy của những kẻ trong hội đồng quản trị không ưa ông ta, nên mới ra mặt đâm sau lưng ông ta.
Phó Văn Phương đương nhiên không do dự mà đồng ý. Bà đã tìm mọi cách để bắt liên lạc với cổ đông lớn thứ hai, người vốn không ưa gì Chu Kim Long, đồng ý làm con cờ giúp đối phương ổn định và thao túng Chu Kim Long, chính là để đối phương ra mặt đối đầu trực diện với Chu Kim Long, tiện cho bà ẩn mình.
Mặc dù cho đến hiện tại, cả hai bên đều không coi bà ra gì, và đều không tin bà có thể ngồi vững ở vị trí chủ tịch nhưng ván cờ mới chỉ bắt đầu, thắng thua vẫn còn chưa ngã ngũ.
Bà đã nhẫn nhịn hơn mười năm, có đủ kiên nhẫn để từ từ chơi với bọn họ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT