Phó Văn Phương nghe vậy liền vội vàng nói: "Ôn tiểu thư..."
Nhưng Ôn Nguyệt lại giơ tay ngắt lời bà: "Nếu là vì chuyện gia hạn hợp đồng thuê, bà càng không cần phải làm những điều này. Không giấu gì bà, những cửa hàng mà Chu Phúc Kim bỏ trống, chúng tôi đã cho thuê lại rồi, cho dù tôi có muốn bỏ qua cho Chu Phúc Kim, cũng không thể từ bỏ những hợp đồng đã ký kết, để tiếp tục cho các người thuê lại."
"Ôn tiểu thư là người thẳng thắn." Phó Văn Phương thoáng lộ vẻ thất vọng nhưng không hề thu lại phiếu giảm giá, thậm chí còn đẩy lên phía trước một chút, nói: "Người ta thường nói "mua bán không thành, tình nghĩa còn đó", dù chuyện gia hạn không thành, tôi vẫn hy vọng có thể trở thành bạn bè với Ôn tiểu thư, sau này có cơ hội hợp tác."
"Sau này có cơ hội..." Ôn Nguyệt lặp lại mấy chữ này, mỉm cười nói: "Nếu khi đó, Chu Phúc Kim do bà Phó toàn quyền quyết định, tôi nghĩ mình sẽ sẵn lòng hợp tác với Chu Phúc Kim."
Phó Văn Phương lộ vẻ kinh ngạc, mặc dù mới lên nắm quyền được vài ngày, bà đã bắt đầu tham luyến vị trí chủ tịch, và không hề có ý định trả lại vị trí cho Chu Kim Long sau khi mọi chuyện lắng xuống như ý ông ta nhưng bà chưa bao giờ thể hiện dã tâm của mình ra bên ngoài, ngay cả những cổ đông trong công ty, đều cho rằng bà là con rối của Chu Kim Long.
Cho nên lần này bà đề xuất xin lỗi Ôn Nguyệt, các cổ đông trong công ty đều vô cùng ngạc nhiên, tưởng rằng Chu Kim Long cuối cùng cũng đã thông suốt nhưng lại cảm thấy ông ta không có được tấm lòng rộng lượng đó.
Chu Kim Long biết chuyện này cũng cho rằng là do cổ đông xúi giục Phó Văn Phương, vội vàng đến công ty bày tỏ phản đối. Nhưng cuối cùng không thể chống lại toàn thể cổ đông, cộng thêm việc không cần phải đích thân xin lỗi, ông ta đã chọn cách làm ngơ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT