TV màn hình 32 inch, vào thời điểm đó được coi là màn hình lớn, hình ảnh có màu, tuy độ phân giải không cao như thời hiện đại nhưng có thể nhìn rõ những biểu cảm nhỏ trên khuôn mặt nhân vật.
Nhìn vẻ mặt ra vẻ thản nhiên của Chu Kim Long trên TV, lại nghe thấy tiếng cười lạnh của Ôn Nguyệt bên tai, Vivian không dám quay đầu nhìn.
Mãi đến khi chủ đề này kết thúc, Vivian mới thở phào nhẹ nhõm, quay sang nhìn Ôn Nguyệt hỏi: "Ôn tổng, chúng ta có nên ra thông báo ngay bây giờ không?"
"Không cần." Ôn Nguyệt vừa nói vừa đi đến cửa sổ sát đất trong phòng nghỉ, cúi đầu nhìn xuống.
Tuy trụ sở chính của trung tâm thương mại Lệ Vinh nằm phía trên trung tâm thương mại nhưng lối ra vào lại khác. Rõ ràng là cánh phóng viên Hương Giang đều nắm rõ chuyện này, chương trình mới phát sóng được một tiếng mà đã có cả chục phóng viên tụ tập dưới lầu.
Nhìn từ xa, trong lúc Ôn Nguyệt đi tới đã có thêm ba, bốn phóng viên chạy đến.
Ôn Nguyệt thấy vậy, liền lên tiếng: "Chuyện này mọi người không cần lo, cứ dặn dò xuống dưới, gặp phóng viên thì không được phát ngôn, tôi sẽ xử lý."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT