Rõ ràng, Dịch Hoài không mấy hứng thú với chuyện sang Châu Phi đào vàng: "Hương Giang cách Châu Phi xa quá, thay vì tơ tưởng chuyện đào vàng ở Châu Phi, chi bằng cha đổ tiền vào Đại Lục, ít nhất là ở Tấn Thành có mỏ than thật."
Nghe đến đây, Ôn Nguyệt chen vào: "Đầu tư mỏ than ở Tấn Thành cũng được đấy ạ."
Những năm 2000. ai giàu nhất? Tất nhiên là mấy ông chủ mỏ than rồi!
Giờ đang là năm 94, đúng lúc cái ngành này đang phất. Giờ mà sang Tấn Thành đào than thì còn đáng tin hơn là sang Châu Phi đào vàng nhiều.
Mấy ông chủ mỏ than trong tiểu thuyết hay bị gán mác trọc phú, nhưng người ta kiếm ra tiền thật. Còn mấy vụ sang Châu Phi đào vàng mà giàu, thì không phải nam chính trong truyện, thì cũng là trùm đa cấp, tóm lại là Ôn Nguyệt lướt mạng bao năm chưa thấy trường hợp thực tế nào.
Về chuyện đầu tư mỏ vàng này, Ôn Nguyệt chỉ góp ý có một câu, không định nói toẹt ra sự thật cho Ôn Vinh Sinh ngay.
Lương Dịch Thông đến Hương Giang chưa đầy hai tháng mà đã hút được hơn ba mươi triệu, đây không phải vụ nhỏ. Nếu mà khui ra, chắc chắn sẽ thu hoạch được kha khá dưa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT