Tiệm vàng thì trung tâm thương mại nào chẳng có, hắn không nhất thiết phải cướp của Lệ Vinh, nhưng hắn là người không chịu được khiêu khích, có người thách thức hắn, hắn nhất định phải đáp trả.
Cô tưởng rằng nói trước mặt phóng viên là đã có phòng bị, hắn sẽ chuyển mục tiêu sao? Không, hắn chỉ ẩn mình, chờ thời cơ cướp của cô một vố bất ngờ.
Diệp Thiên Hoa mỉm cười: "Nhưng bây giờ tôi có cơ hội được thấy rồi."
Hắn cử động cổ tay, họng súng lạnh lẽo trượt từ cằm Ôn Nguyệt đến thái dương: "Ôn tiểu thư, bây giờ cô có sợ không? Nếu sợ, cô có thể khóc, biết đâu tôi sẽ tha cho cô."
Ôn Nguyệt không khóc, sau khi được trang bị Vịnh Xuân cấp đại sư, cô cảm thấy cả người mình thay đổi.
Cấu tạo cơ thể khác ở đâu thì khó nói, chỉ là trong lòng cảm thấy vững vàng hơn, cảm thấy mình có thể hạ gục Diệp Thiên Hoa. Vì vậy, bây giờ cô không thể nào nặn ra được một giọt nước mắt nào, chỉ có đầy bụng muốn "xả": "Anh có nghe câu này bao giờ chưa?"
"Câu gì?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT