Im lặng hồi lâu, Dịch Hoài nói: "Anh đi cùng em."
"Không được." Ôn Nguyệt từ chối thẳng thừng: "Em không bảo vệ được anh."
Câu này nửa thật nửa giả, giả ở chỗ kỹ năng bảo vệ tính mạng có thể tác dụng lên người khác, thậm chí vật thể (ví dụ như xe chống đạn), nên muốn bảo vệ Dịch Hoài, chỉ cần "ụp" cho anh một cái "kim chung tráo" là xong.
Thật ở chỗ "kim chung tráo" phải dùng điểm ăn dưa để mua, một trăm vạn điểm mới dùng được một tiếng, cô mua cho bản thân còn thấy xót đứt ruột, nỡ lòng nào tốn nhiều điểm ăn dưa như vậy cho đàn ông.
Huống hồ, cho dù Dịch Hoài có đến vịnh Đồng La, tác dụng anh có thể mang lại cũng gần như bằng không, chi bằng ngoan ngoãn ở nhà chờ tin.
Hai người không ai thuyết phục được ai, cuối cùng đành nhượng bộ, Dịch Hoài cùng Ôn Nguyệt đến vịnh Đồng La, nhưng anh không vào Lệ Vinh, mà vào một trung tâm thương mại khác, đặt bàn trong một nhà hàng để chờ tin tức.
Ôn Nguyệt thì không mang theo vệ sĩ, nhanh chóng hòa mình vào dòng người mua sắm, kiên nhẫn chờ đợi màn đêm buông xuống.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT