Ôn Nguyệt nghe xong suýt chút nữa thì tưởng mình nghe nhầm, không phải chứ, anh bị làm sao vậy? Ai lại tốt bụng đến mức sáng sớm tinh mơ rủ vợ đi chạy bộ? Sao không "vận động" ở chỗ khác mà lại... ?
À không, nằm yên đợi trời sáng không phải tốt hơn sao?
Thôi được rồi, trong lòng có chuyện thì nằm yên cũng dễ bồn chồn, vận động một chút để giải tỏa cũng tốt. Thế là Ôn Nguyệt đành chịu thua, thay đồ bơi rồi lên sân thượng bơi.
Phải công nhận, làm người giàu thật sướng, ở chung cư cao tầng mà còn có cả bể bơi ngoài trời.
Bơi xong ba vòng, cũng vừa đến giờ ăn sáng, hai người tắm rửa rồi xuống nhà ăn.
Hôm đó là thứ bảy, Ôn Nguyệt không phải đến công ty, cô cũng không đến trung tâm thương mại Lệ Vinh ở vịnh Đồng La, là một người thể lực kém, cô nghĩ mình không nên đến đó làm vướng chân cảnh sát.
Tuy nhiên, cô đã chuẩn bị sẵn một chiếc điện thoại, và lấy được số điện thoại của chỉ huy trưởng của chiến dịch lần này, cô định bụng sẽ gửi thông tin về tình hình của băng cướp mà cô thấy được thông qua hệ thống bất cứ lúc nào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play