Ôn Nguyệt định dẫn theo bốn bảo vệ, nghĩ rằng tụ tập đông người dễ gây chú ý, nên cô bảo hai người đóng giả làm thanh niên bình thường. Cô còn nghĩ sẵn cả tình huống, đến trung tâm thương mại là để chọn quà cho bạn gái.
Một người đeo kính râm, mặc áo sơ mi hoa, giả làm ông chủ nhỏ đến từ nội địa. Dù sao thì họ vốn cũng là người từ nội địa đến, nói tiếng phổ thông lưu loát, giả vờ một chút cũng không có gì khó khăn.
Trần Kiến Bình thì cùng Ôn Nguyệt đóng giả làm chị em, như vậy nếu có nguy hiểm, cậu ta có thể kịp thời bảo vệ Ôn Nguyệt.
Ngoài công việc chính, Ôn Nguyệt còn giao cho bốn người một nhiệm vụ, đó là trải nghiệm thực tế dịch vụ của trung tâm thương mại Lệ Vinh, sau đó đánh giá và chia sẻ cảm nhận của mình.
Ai cũng biết, nhân viên ngành dịch vụ ở Hương Giang thường có thái độ hách dịch, đặc biệt là với người nội địa, không thèm trả lời đã là may, thậm chí còn có người buông lời khó nghe.
Nhưng bước sang thập niên 90, số lượng người giàu có ở nội địa đã tăng lên đáng kể, những người này rất thích đến Hương Giang mua sắm.
Đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến cho ngành thương mại ở Hương Giang ngày càng phát triển trong những năm gần đây.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play