Như người đàn ông bà ta đi theo mấy chục năm nay, đến tuổi này rồi, cũng có thấy an phận đâu?
Lúc xuống lầu ăn cơm, Ôn Vinh Sinh hỏi sao không thấy Ôn Gia Đống đâu, Trần Bảo Cầm còn cười xòa: "Nó nhớ Kelly, sáng sớm đã ra ngoài rồi."
Ôn Vinh Sinh nghe vậy, sắc mặt dịu đi: "Nó biết để tâm là tốt."
Ôn Gia Kỳ ngồi bên cạnh, người đang hậm hực vì bị cắt tiền tiêu vặt, hơn ba mươi tuổi đầu còn phải theo gia sư học lễ nghi, nghe vậy hiếm hoi nở một nụ cười, hỏi: "Nhà mình sắp có chuyện vui rồi ạ?"
Trần Bảo Cầm cười nói: "Còn tùy vào em trai con thôi, mẹ với cha con để nó tự quyết định." Trong lòng thì mong con trai sớm "chốt" được bạn gái, bà ta đã nóng lòng muốn làm thông gia với ngài tổng đốc rồi. ...
Chẳng mấy chốc, Trần Bảo Cầm đã không cười nổi nữa.
Hôm qua Ôn Gia Đống không về nhà, bà ta có thể không để bụng, người trẻ tuổi ham chơi, muốn xõa trước khi ổn định là chuyện dễ hiểu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play