"Bà không cần phải chối, lời phủ nhận của bà đối với tôi chẳng có ý nghĩa gì cả. Tôi không thể nào tin tưởng một người hết lần này đến lần khác muốn hãm hại tôi, hơn nữa..."
Ôn Nguyệt cúi xuống, nhìn người phụ nữ đã trở nên già nua hơn nhiều vì những rắc rối gần đây, mỉm cười: "Chuyện bà mượn dao giết người lần này cũng khiến tôi hiểu ra một điều, làm việc gì cũng phải làm cho triệt để, nhổ cỏ phải nhổ tận gốc."
"Vì vậy, tôi không thể nào cho nhà họ Trịnh bất kỳ cơ hội nào để ngóc đầu dậy được nữa, bà hiểu chứ?"
Bà Trịnh dù có không thông minh đến đâu, cũng không thể không hiểu ý của Ôn Nguyệt. Nghĩ đến những bê bối liên tục bị phanh phui của Trịnh Thị, và vẻ mặt ngày càng đáng sợ của chồng, sắc mặt bà ta dần trở nên trắng bệch.
-
Rời bệnh viện, Ôn Nguyệt và Dịch Hoài đến thẳng công ty.
Thực ra Dịch Hoài muốn đưa Ôn Nguyệt về nhà nghỉ ngơi hơn, nhưng cô cảm thấy mấy ngày nằm viện đã đủ rồi, không muốn về nhà nằm ườn nữa. Dịch Hoài không lay chuyển được, nghĩ bụng cô đến tòa soạn cũng tốt, trưa hai người có thể cùng nhau về.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT