Hệ thống trong đầu cô thì không có việc gì, đang tố cáo Ôn Nguyệt phạm quy, nói kỹ năng bảo vệ tính mạng chỉ có thể dùng cho cá nhân cô. Ôn Nguyệt lại không kiên nhẫn nghe, gắt gỏng nói: [Im miệng! Nếu kỹ năng bảo vệ tính mạng chỉ có thể dùng cho bản thân tôi, thì vừa rồi mi không thể nào sử dụng thành công lên thân xe được! Tôi không đòi mi bồi thường, thì mi tự giác im lặng giùm tôi được không?]
Nổi giận xong, Ôn Nguyệt thở hắt ra một hơi, đứng dậy khỏi mặt đất, ngẩng đầu nhìn Trần Kiến Bình đã hoàn hồn, hỏi: "Người đâu?"
"Ở bên kia." Trần Kiến Bình chỉ tay về phía bên kia xe.
Bên kia xe dừng một chiếc xe tải nhỏ, so với chiếc xe màu đen hoàn hảo không tổn hại gì, chiếc xe tải kia có thể nói là thảm hại, đầu xe méo mó lõm vào, kính chắn gió của buồng lái cũng bị đâm nứt thành mạng nhện dày đặc.
Lúc này cửa buồng lái xe tải mở toang, người bên trong vì va chạm mà máu me đầy đầu đã bị hai vệ sĩ lôi xuống, khống chế quỳ gối bên cạnh.
Trần Kiến Bình nói: "Tôi đã bảo A Trạch báo cảnh sát rồi." A Trạch là một trong những vệ sĩ.
Ôn Nguyệt lại không để ý lời Trần Kiến Bình, đi vòng qua xe đến trước mặt tài xế xe tải và hai vệ sĩ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT