Anh và Ôn Nguyệt nói là vợ chồng ba năm, nhưng thực tế số lần gặp mặt chỉ đếm trên đầu ngón tay, mỗi lần gặp đều vội vã vài phút, nói chuyện còn không được mấy câu, đương nhiên không thể nói là có tình cảm, thậm chí còn có thành kiến với nhau.
Sau khi dọn về sống chung, Ôn Nguyệt thay đổi rất nhiều, trên mặt lúc nào cũng nở nụ cười, nói chuyện với anh cũng bớt đi giọng điệu gay gắt, khi nhờ anh giúp đỡ thì giọng nói lại ngọt ngào, thân thiết, không hề có chút hống hách nào.
Người ta thường nói,"đưa tay không đánh người đang cười", đối diện với một Ôn Nguyệt như vậy, anh khó mà giữ mãi vẻ mặt lạnh lùng, lảng tránh, số lần về nhà ăn cơm cũng nhiều hơn, giúp cô làm việc cũng thật lòng hơn, khi nói chuyện cũng dần trở nên tự nhiên hơn.
Mãi đến khi nói chuyện với Dịch Đông mấy hôm trước, anh mới giật mình nhận ra, giữa họ dường như đã vượt qua ranh giới nước sông không phạm nước giếng từ lâu.
Khi còn muốn phân rõ ranh giới, anh đã không muốn Ôn Nguyệt gặp chuyện, sau khi phát hiện ra tâm tư sâu kín trong lòng, anh lại càng muốn đảm bảo an toàn cho cô.
Đồng thời, Dịch Hoài cũng hiểu rõ, Ôn Nguyệt không phải kiểu người anh không đồng ý là sẽ ngoan ngoãn nghe lời. Giống như vừa nãy, nếu anh không đưa cô đến buổi tiệc, cô sẽ tự mình tìm cách gặp mặt người nhà họ Chung.
Thay vì để cô một mình xông xáo đến trước mặt người nhà họ Chung, chi bằng anh đưa cô đi cùng, có danh nghĩa tham gia buổi tiệc, ít nhất sẽ không quá đột ngột.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT