Ôn Nguyệt tất nhiên không thể tiết lộ về hệ thống, bèn cười nói: "Không chỉ tôi muốn gặp Lý Văn Bỉnh, các anh có tin không, sau khi xác nhận mấy vụ án này là giết người hàng loạt, tất cả những người làm truyền thông ở Hương Giang đều sẽ muốn gặp Lý Văn Bỉnh."
Nói xong thấy cảnh sát trưởng Từ có vẻ do dự, Ôn Nguyệt chỉ vào bức thư, nhắc nhở: "Hơn nữa, trong chuyện này tôi không phải là người không liên quan, biết đâu sau khi gặp Lý Văn Bỉnh, tôi có thể giúp các anh cạy miệng hắn ta."
Sếp Từ đương nhiên không tin lời này. Dù Ôn Nguyệt có quan hệ rộng, có moi được bao nhiêu thông tin mật đi nữa, thì cô cũng chỉ là người thường. Cảnh sát kỳ cựu, dày dạn kinh nghiệm như Lý Thành Bang còn không cạy được miệng Lý Văn Bỉnh, thì Ôn Nguyệt làm sao khiến hắn mở lời?
Nhưng cảnh sát Hương Giang vốn thích tạo quan hệ tốt với giới nhà giàu, chẳng còn cách nào khác, kinh phí của đội eo hẹp, mà mấy người giàu này lại lắm tiền. Biết đâu một ngày đẹp trời nào đó, họ hứng chí ký cho cảnh sát một tấm séc, thì cũng đỡ được phần nào, đúng không?
Hơn nữa, Ôn Nguyệt đã nhận được thư báo trước, nên không thể xem là người ngoài cuộc. Sắp xếp cho cô gặp Lý Văn Bỉnh cũng không tính là phạm quy.
Dù trong lòng đã đồng ý, nhưng sếp Từ vẫn làm ra vẻ do dự: "Cho hai người gặp nhau thì không vấn đề gì, nhưng thời gian..."
Ôn Nguyệt đáp: "Cho tôi mười phút là đủ."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play