Họ đã gặp may khi không chạm trán đội dân phòng tuần tra vào ngày hôm đó. Nửa đầu đêm, mọi thứ diễn ra êm ả, nhưng vận may ấy chẳng thể đưa họ đến được Hương Giang. Khi bình minh ló dạng, sóng lớn ập đến.
Sau cơn sóng dữ, mẹ của Dịch Hoài bị cuốn trôi, mất tích. Hai anh em họ may mắn được cha kéo lên bờ.
Nhờ chính sách "Đặt chân đến là được ở lại", họ dễ dàng có được chứng minh thư sau khi đến Hương Giang.
Ban đầu, cha của Dịch Hoài dự định sau khi ổn định cuộc sống ở Hương Giang sẽ đi tìm người cô ruột đã nhiều năm không gặp. Thế nhưng, sau bao công tìm kiếm, ông mới biết cả gia đình cô đã chuyển đến Mỹ từ lâu.
Không còn cách nào khác, cha Dịch Hoài đành đưa hai anh em họ đến sống tạm trong một căn nhà lụp xụp có giá thuê rẻ mạt.
Thời gian đầu mới đến Hương Giang, cha Dịch Hoài tự tin rằng với tấm bằng đại học, dù không có người thân thích giúp đỡ, ông vẫn có thể làm nên sự nghiệp. Nhưng thực tế phũ phàng hơn ông tưởng. Bằng cấp từ nội địa không được công nhận ở Hương Giang thời đó, cộng thêm việc ông nói tiếng Quảng Đông không sõi, khiến ông gặp khó khăn trong việc tìm kiếm việc làm. Ông chỉ có thể tìm được những công việc như phục vụ bàn hoặc giao hàng.
Điều này khiến cha Dịch Hoài vô cùng nản lòng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play