"Ngay tại tòa soạn tôi, anh đến ngay, không thì chúng ta gặp nhau ở tòa." Nói xong, Ôn Nguyệt cúp máy luôn.
Hai viên cảnh sát thấy cô gọi điện xong, vội vàng đứng dậy đi tới, viên cảnh sát lớn tuổi hơn nhìn tấm ảnh trong tay Ôn Nguyệt, hỏi: "Ôn tiểu thư, sao cô lại có tấm ảnh này? Cô nói sớm có ảnh này thì chúng tôi đã xin lệnh bắt người luôn rồi, cần gì cô phải làm ầm lên thế này." Lại còn tốn bao nhiêu tiền nữa chứ.
Ôn Nguyệt nghĩ bụng, nếu không tốn nhiều tiền thế, thì cô lấy đâu ra tấm ảnh này? Ngoài miệng lại thản nhiên đáp: "Ảnh này tôi vừa nhặt được ở dưới lầu, tôi cũng không ngờ lại có người không chỉ chứng kiến toàn bộ quá trình phạm tội của bọn họ, mà còn chụp lại được ảnh."
Cảnh sát tỏ vẻ đã hiểu, nói: "Chắc là sợ đưa ra ngay sẽ bị trả thù."
"Đúng vậy."
Anh Binh đến khá nhanh, chưa đầy nửa tiếng sau đã dẫn theo hơn chục người tới. Ôn Nguyệt không cho anh ta đưa tất cả lên lầu, tính cả anh ta thì chỉ cho ba người lên.
Anh Binh tuy chỉ là một dân anh chị nhỏ, nhưng khí thế ra phết, lúc vào cửa ưỡn ngực ngẩng cao đầu, mắt hếch cả lên. Nhưng khi nhìn thấy hai viên cảnh sát đang đứng sừng sững trong văn phòng, anh ta lập tức ngoan ngoãn hẳn, móc thuốc lá trong túi ra mời hai người: "Sếp Hồ, sao hai sếp cũng đến đây?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT