Làm vậy không phải vì anh ta bất tài, gặp chuyện chỉ biết mách lẻo, mà là vì anh ta chỉ là một người bình thường, không có gan đấu lại với đám người đứng sau kia.
Người nào việc nấy, thay vì ôm đồm chuyện mình không giải quyết được, anh ta thà báo cáo ngay lên trên, để cho bà chủ lớn có năng lực hơn quyết định còn hơn.
Biết tin tòa soạn bị đổ sơn, sắc mặt Ôn Nguyệt lạnh tanh, cúp máy xong chẳng nói chẳng rằng, gọi ngay đám vệ sĩ rồi phóng thẳng đến tòa soạn báo.
Đây là lần đầu tiên Ôn Nguyệt đến số 9 phố Vĩnh Lợi kể từ khi có đội vệ sĩ.
Mấy lần trước, đám hàng xóm láng giềng đến Hà Ký ăn chè, thấy Ôn Nguyệt dắt theo hai vệ sĩ áo đen là sợ rúm ró, nhưng lần này, đám đông tụ tập dưới lầu số 9 thấy cô dẫn theo một đám người áo đen, phản ứng đầu tiên không phải là sợ, mà lại hớn hở reo lên: "Đến rồi! Ôn tiểu thư dẫn vệ sĩ đến rồi!"
Theo tiếng reo, đám đông nhanh chóng dạt ra một lối để cô và đám vệ sĩ đi vào.
Vừa bước vào vòng vây, Ôn Nguyệt đã thấy ngay sơn đỏ loang lổ trên tường và cửa cuốn tầng một, chỗ duy nhất không bị đổ sơn thì lại bị viết chữ bằng sơn lên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play