Ôn Nguyệt thầm nghĩ, cô và họ làm gì có rào cản ngôn ngữ nào. Nhưng lời này cô cũng chỉ dám nghĩ trong đầu, bởi lẽ nguyên chủ là người Hương Giang chính gốc, chưa từng học tiếng phổ thông.
Nếu cô dám nói mình không gặp bất cứ trở ngại ngôn ngữ nào, thì dù cho Dịch Hoài chưa từng xem qua mấy bộ phim hay tiểu thuyết xuyên không trọng sinh, anh cũng sẽ nghi ngờ thân phận của cô mất.
Nhưng mà... Ôn Nguyệt nói: "Em không hiểu tiếng phổ thông, nhưng Tiểu Trần và anh Hà đều là người từ Đại Lục đến, họ có thể giúp em phiên dịch mà."
Dịch Hoài nghe vậy thì hơi khựng lại.
"Nhưng anh có thể vì chuyện của em mà đặc biệt trở về, em thực sự rất cảm động." Ôn Nguyệt bày tỏ vẻ cảm kích: "Anh Dịch, anh đúng là người tốt!"
Đột nhiên nhận được thẻ người tốt, Dịch Hoài "ừm" một tiếng không được tự nhiên, rồi quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ xe.
Vì có thêm người, bữa trưa hôm nay thịnh soạn hơn bình thường một chút, có thêm hai món, trong đó có món thịt viên sốt làm rất ngon, chỉ là hơi to, cộng thêm cơm và các món khác, Ôn Nguyệt ăn một cái là no căng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT