"Cô còn nói tôi và Gia Kỳ là liên minh con vợ lẽ!" Phùng Văn Phương cũng mách chồng: "Chồng ơi, cô ta còn nói em đang sủa."
"Khoan đã, tôi không hề nói cô đang sủa, tôi nói là "con chó nào đang sủa, ồn ào quá"." Ôn Nguyệt xòe tay nói: "Cô muốn tự nhận mình là chó, tôi biết làm sao?"
Phùng Văn Phương nghẹn lời: "Cô dám nói những lời đó không phải là đang mắng tôi sao?"
"Tôi dám chứ!" Ôn Nguyệt thản nhiên: "Dù sao tôi cũng nghe thấy có người bên cạnh nói móc, nói tôi gả cho đồ hai lúa thì không xứng xuất hiện ở những nơi như thế này, nên mới hỏi là con chó nào đang sủa."
Phùng Văn Phương cứng họng, đành đưa tay kéo người đàn ông bên cạnh: "Chồng ơi! Anh xem cô ta kìa -"
Ôn Nguyệt cũng học theo, kéo cánh tay Dịch Hoài nói: "Chồng ơi, em là vì bảo vệ anh nên mới cãi nhau với cô ta, anh phải bảo vệ em."
Dịch Hoài đang chuẩn bị mở miệng, suýt chút nữa bị sặc nước bọt, khẽ ho một tiếng rồi quay đầu nhìn Ôn Nguyệt, nhưng cô hoàn toàn không cảm thấy ngại ngùng, đôi mắt long lanh nhìn anh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT