Tây Lăng tỉnh dậy phát hiện mình xuyên thành một kẻ pháo hôi độc ác đã có chồng con trong tiểu thuyết.
Người chồng giàu có của cậu là do cậu dùng ân tình để ép buộc mà có. Hai năm kết hôn, chồng chưa từng về nhà, gọi điện cho chương trình thực tế mới phát hiện ra mình đã bị cho vào sổ đen từ lâu, khiến cậu mất hết mặt mũi bị chế giễu thậm tệ.
Bố mẹ chồng giàu có coi thường cậu, cả một trang viên rộng lớn chỉ có một đứa con riêng ba tuổi không rõ thân phận.
Cuộc hôn nhân trên danh nghĩa này khác xa với những gì cậu từng khoe khoang, khiến sự nghiệp vốn đã bị cả mạng xã hội ghét bỏ càng thêm tồi tệ.
Điều đó khiến cậu ngày càng trở nên độc ác, vặn vẹo, ngược đãi đứa con riêng đủ đường, cuối cùng khiến nó trở thành một tên phản diện nham hiểm, sau này chính đứa trẻ đó đã xuống tay với cậu...
Cái gì cơ???
Trong đầu Tây Lăng chỉ còn lại những suy nghĩ như "trang viên cao cấp cho ở thoải mái, thẻ đen không giới hạn cho tiêu, chồng là cây ATM nhưng không bao giờ về nhà..."
--- Đây chẳng phải là cuộc sống trong mơ mà đến nằm mơ cậu cũng không dám nghĩ đến sao!!!
*
Nguyên chủ định dùng một show thực tế về chăm sóc trẻ con để tẩy trắng, nhưng chưa kịp quay đã bị lật xe, mọi người được dịp hả hê chế giễu, chờ xem cậu ta diễn trò.
Tây Lăng bận đếm tiền, dứt khoát rút lui.
Nhà sản xuất lòng dạ đen tối dọa bắt cậu đền gấp mười lần tiền vi phạm hợp đồng. Mắt Tây Lăng trợn tròn: "Gấp mười lần???"
"— Coi thường ai đấy hả? Tôi thiếu tiền chắc, chồng tôi thiếu tiền chắc?!"
Sau đó cậu vẫn tham gia chương trình.
Nhưng khác với những cặp khác phải chịu khổ chịu sở, Tây Lăng được đặc cách cho con đi hưởng thụ.
Không phải là không có tiền đền hợp đồng, mà là Tây Lăng cần chương trình phát sóng trực tiếp để chứng minh cậu không phải là kẻ tồi tệ đã ngược đãi đứa trẻ phản diện kia.
Dù sao thì sau khi chồng chết, cậu ta còn phải dựa vào đứa con riêng này, phải "nuôi dưỡng" cây ATM từ bé!
*
Hoắc Tinh Miên là một đứa trẻ thiên tài. Người cha trên danh nghĩa không quan tâm đến nó, người cha kế sống cùng nó hàng ngày thì ngược đãi nó đủ đường.
Dù thông minh đến đâu, nó cũng chỉ là một đứa trẻ ba tuổi, chỉ có thể âm thầm chịu đựng.
Đột nhiên một ngày, người cha kế độc ác thay đổi tính nết...
Trước đây chỉ cho đầu bếp nấu những món nó ghét, nói là để cân bằng dinh dưỡng nhưng thực chất là hành hạ nó.
Lần này, cậu đập bàn trước: "Ngò rí, cà rốt, ớt chuông cút xéo hết cho ông! (╯‵□′)╯︵┻━┻"
Đứa bé: "?"
Trước đây ngày nào cũng bắt nó thức khuya học hành, hễ không vừa ý là phạt đứng, không cho nó đụng vào đồ điện tử để tránh nó có cơ hội mách tội.
Lần này lại chủ động nhét điện thoại vào tay nó, bên trong là cái gọi là truyện kể trước khi đi ngủ tự động phát: "Để ý kỹ này con, thằng bé này tên Tiểu Soái, ba tuổi rưỡi đã là hacker đỉnh cấp kiếm chục triệu đô..."
Đứa bé: "..."
Tình cờ gặp người chồng giàu có Hoắc Tư Y, để giữ vững hình tượng hoàn hảo, Tây Lăng giả vờ thân mật ghẹo người: "Anh Vĩ(*), em nhớ anh chết đi được!"
Đứa bé kinh hoàng tột độ --- có khi nào, tên cha nó thật ra là Yī không?!
Ánh mắt lạnh lùng của Hoắc Tư Y khựng lại. Tốt lắm, để gây sự chú ý của hắn mà không từ thủ đoạn như vậy đấy.
*
Thư ký: "Sếp Hoắc, phu nhân dẫn cậu chủ bỏ nhà đi được ba phút rồi."
Người đàn ông: "Cậu ta chịu nhận sai chưa?"
Thư ký: "Chưa ạ, phu nhân nạp tiền cho cậu chủ mua liền tù tì mười ông chồng giấy, vừa nạp vừa gào 'Anh Vĩ chết rồi, huhuhu...'"
◤Lưu ý khi đọc truyện◢
1.Bé ngoan là con nuôi, công thụ yêu nhau từ đầu đến cuối 365 độ không góc chết, cả nhà ba người hạnh phúc viên mãn ~
2.Xin trịnh trọng xin lỗi ngò rí, cà rốt, ớt chuông. Tuy các bạn không ngon thật nhưng quan điểm của nhân vật không đại diện cho quan điểm của tác giả. Tác giả tôn trọng sự khác biệt và khoan dung với các loại rau.
(*) Tên của công là Hoắc Tư Y nếu dịch thẳng, hợp âm thành Tư Vĩ.