Cố Giác muốn giúp đỡ, vào bếp rồi lại phát hiện không thể nào giúp được. Trời đất chứng giám, tuy rằng không có cơ hội xuống bếp, nhưng hắn sẽ làm rất nhiều món ăn nhà, cà chua xào trứng gà, ớt xanh thịt băm, đậu hũ Ma Bà cũng có thể tạm chấp nhận xào ra hương vị không tệ, chỉ là khi vào bếp hắn thấy gì? Toàn là máy thái rau tự động, máy hút ẩm rau củ, còn có những nguyên liệu đã qua xử lý, vừa nhìn đã biết không phải dùng để nấu đồ ăn Trung Quốc…… Chỉ là, hắn cũng không thể ngồi chờ ăn được. Đại nguyên soái đâu phải đầu bếp của hắn. 
Cố Giác: "Có gì tôi có thể giúp không?" "Có," Đoạn Tu Diệp trầm ngâm, hất cằm về phía tủ màu nâu đỏ bên cạnh: “Lò nướng vừa nướng xong suflơ, phiền cậu giúp tôi ăn nó.”
 Đón nhận ánh mắt chân thành tha thiết của đại nguyên soái, Cố Giác chỉ có thể ngượng ngùng đi đến lò nướng lấy ra một phần suflơ. Cách làm suflơ tuy đơn giản, nhưng sau khi nướng xong hương ngọt vẫn vô cùng mê người, dùng thìa bạc đào xuống, bên trong ẩm ướt mềm mại đã ở trạng thái nửa tan chảy, Cố Giác vội vàng húp một ngụm, bọt biển và những bọt khí nhỏ xíu tan ra trong miệng. 
Suflơ mới ra lò vị rất ngon, đặc biệt là khi ý thức được trạng thái này sẽ không duy trì được lâu, ăn vào càng thêm quý trọng. Khi thìa chạm đến đáy, đại nguyên soái cũng mang những món rau đã làm xong ra. 
Sáu chiếc đĩa trắng như tuyết đựng đầy những món rau tinh xảo, Cố Giác cẩn thận nhìn một hồi, nhận ra một món là cá chình hun khói thái lát cuộn với giăm bông hun khói rồi nướng, trên mặt còn đặt lá hương thảo không rõ tên. Một món khác là thịt càng tôm hùm rưới nước sốt vàng nhạt, bên trên rắc một ít hạt óc chó và yến mạch xay để tăng thêm hương vị. Chế biến riêng rẽ hơn nữa cách bày trí sánh ngang nhà hàng Michelin, khiến Cố Giác cảm thấy choáng váng trong giây lát. 
Món chính là một món nghìn lớp đặc biệt, nước dùng nghe có vẻ như được ninh từ gà. Cố Giác dùng nĩa nhẹ nhàng tách nó ra, phát hiện bên dưới ẩn giấu cà chua hấp——nửa quả đã được thái miếng, bỏ vỏ hấp, có thể thấy đầu bếp đã suy xét đến sự tinh tế tỉ mỉ cho người dùng bữa trải nghiệm, không bỏ qua bất kỳ chi tiết nào. 
Đẳng cấp này, đã không chỉ là nhà có vợ hiền. Bị những món rau đạt tiêu chuẩn siêu cao làm choáng váng, Cố Giác yên lặng ăn hơn một nửa, mới tìm lại được giọng nói: "Diệp ca, anh vậy mà biết nấu ăn?" "Hồi đi học có học qua, về Đế Tinh sau thỉnh thoảng cũng tìm những thực đơn cảm thấy hứng thú để luyện tập một chút." Đoạn Tu Diệp nhàn nhạt nói, không hề có ý khoe khoang. Coi như đồ ăn không phải để đối phó với cuộc sống, nó liền biến thành một loại nghệ thuật thư giãn, thậm chí có thể phát huy trí tưởng tượng trên những nguyên liệu có sẵn. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play