Cố Giác thay bộ đồ bảo hộ đổi màu, ngồi nghỉ ngơi ở đình hóng gió.
Gió nhẹ phất qua gương mặt, trong khoảnh khắc mơ màng còn có cảm giác bị phiến lá chạm vào, anh thoáng nghĩ mình đang cùng bạn bè đi dạo ngoại thành ăn cơm dã ngoại khi còn là người Trái Đất, cái gì mà thời đại tinh tế hoàn toàn là một ảo tưởng. Bầu trời nhân tạo còn xanh hơn cả bầu trời thật, hít thở toàn là hương cỏ xanh tươi mát, khác biệt duy nhất là khi ngồi ở đình hóng gió sẽ không bị muỗi đốt vào chân.
"Uống cái này đi."
Kẻ chủ mưu Đoạn Tu Diệp cầm hai quả dừa xiêm tròn vo, đưa cho Cố Giác và Phượng công tước.
Đưa cho Cố Giác quả kia, anh ta không dùng tay không mà mở phần đỉnh quả dừa ra, cắm ống hút vào.
Dừa xiêm là một quả dừa nguyên vẹn, gọt sạch lớp vỏ xanh bên ngoài, chỉ còn lại phần trắng như tuyết, nước bên trong vừa thanh vừa ngọt, đặc biệt giải khát. Dù sao cũng vừa trải qua vận động kịch liệt, Cố Giác vui vẻ uống hơn nửa quả, mới nhớ ra hỏi: "Anh không phải nói mua nước sao? Sao lại mua dừa xiêm?"
Đoạn Tu Diệp: "Có bán thực vật có linh năng, cậu có lẽ sẽ thích uống cái này hơn."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play