Biết nguyên soái đồng ý đến, Cố Giác rất vui vẻ.
Tuy rằng vì toàn tâm viết lách, số lượng chương mới mỗi ngày phải đảm bảo, cậu không thể ngày nào cũng ra ngoài tiệc tùng thâu đêm, nhưng cũng không giống Đoạn Tu Diệp, có ngày nghỉ là ở lì trong phòng trọng lực huấn luyện đến quên thời gian.
Ra ngoài chơi càng đông càng náo nhiệt, căn bản không sợ không hòa nhập được.
Đây là suy nghĩ của người hướng ngoại.
Giống như đại nguyên soái, anh sẽ nghĩ nếu nhiều người tụ tập, việc anh có đi hay không căn bản không quan trọng, nhỡ đâu đến rồi không hòa nhập được, anh dù không để bụng ngồi yên uống rượu, cũng sợ người khác áy náy vì anh cô đơn chơi không vui. Lo trước lo sau nghĩ lung tung một hồi, đơn giản là không đi!
Hẹn gặp mặt ở nhà hàng trên phi thuyền, Cố Giác tự giác là người làm công, đến trước giờ hẹn mười phút, không ngờ hai vị đại nhân vật đã chờ sẵn ở nhà hàng, vội vàng bước nhanh hơn: “Hai người cũng đến sớm quá vậy!”
“Không vội, cẩn thận ngã.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT