Thẩm Phong Hàn hỏi: “Sao lại khóc?”
Mấy người đều không trả lời được. Vừa nãy còn đang chơi đùa vui vẻ, đột nhiên lại khóc, các nàng cũng không biết vì sao.
Tiểu gia hỏa bĩu môi khóc tủi thân, nghe thấy giọng Thẩm Phong Hàn, đôi mắt đẫm lệ nhìn về phía cha. Nhìn thấy đúng là hắn, hắn a a kêu hai tiếng, bĩu môi, tủi thân vô cùng, cứ như đang chất vấn hắn sao bây giờ mới đến.
Hắn tỉnh sớm. Ngày thường tỉnh lại, đều sẽ được đưa đến chỗ Lục Dao. Mẫu thân sẽ kể chuyện cho hắn nghe, chọc hắn cười. 
Mùi hương trên người nàng cũng cực kỳ dễ chịu. Đứa trẻ tuy cái gì cũng không hiểu, nhưng đối với mẫu thân lại có một sự dựa dẫm tự nhiên.
Tỉnh ngủ sau, mãi không thấy mẫu thân, cũng vẫn luôn không thấy cha, Thẩm Trạch lúc này mới có chút nóng nảy. 
Khi bà vú cho hắn bú sữa, hắn cũng không mấy vui vẻ ăn. Vừa mới bắt đầu mọi người trêu chọc hắn, hắn còn chịu cười một cái, thời gian càng lâu, càng muốn mẫu thân và cha.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play