Nhìn nàng cười vui sướng khi người gặp họa, Thẩm Phong Hàn vừa buồn cười vừa lắc đầu.
Tưởng Tĩnh Thư khuôn mặt nhỏ đỏ bừng như muốn ứa máu, cái đầu nhỏ gần như cúi gằm xuống ngực, đang xấu hổ thì lại nghe tiếng trêu ghẹo của Lâm tỷ tỷ:
"Mau đừng cúi đầu, thấp nữa thì khăn voan rớt xuống đất mất, hay là Thư muội muội muốn sớm nhìn tân lang?"
Tưởng Tĩnh Thư xấu hổ đến nỗi muốn chui vào khe đất.
Lục Dao đáy mắt tràn đầy ý cười, nhưng lại không thể để biểu muội bị bắt nạt:
"Mọi người mau đừng trêu ghẹo bọn họ nữa, còn có người chờ náo động phòng kia, đừng lỡ giờ lành."
Nghe thấy "náo động phòng", khuôn mặt nhỏ của Tưởng Tĩnh Thư càng đỏ hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT