"Mới một lần thôi mà, tôi hy vọng có thể nhiều lần như thế."
"Đương nhiên” Lạc Tĩnh Nghiên lại nói: "Không biết anh có vải và bông ở đó không, bây giờ trời lạnh giá nên rất nhiều người cần nó, nhưng tôi ở đây hết hàng mắt rồi."
“Tôi có."
Khi du hành xuyên thời gian, cô ta đã bỏ ra hơn hai mươi mấy vạn đồng chỉ để mua bông và vải phổ biến trong thời đại này, và gần ba mươi vạn đồng để mua rất nhiều hải sản.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT