Chu Thắng Nam và Trịnh Phương Hoa nghe thấy cô nói xong, vội vàng mở lời:
“ Chúng tôi đang tính đến chân núi đào rau dại, ở bờ sông rau dại có nhiều không? Chúng tôi đi đào rau dạo cùng cô được không?”
Dù hoàn cảnh của Chu Thắng Nam và Trịnh Phương Hoa khá tốt nhưng dù sao họ cũng là con gái, mà ở cái thời đại quan niệm “ trọng nam khinh nữ” này thì con gái làm sao so với con trai được.
Gia đình để họ về nông thôn làm thanh niên trí thức, không gì khác là vì lý do không muốn con trai họ phải xuống nông thôn chịu khổ.
Tuy không bị người nhà lấy mất tiền định cư được phát cho thanh niên trí thức của họ. Dù vậy, với số tiền này mà không biết chi tiêu hợp lý thì họ cũng không cầm cự được lâu dài.
Bây giờ họ mới vừa về nông thôn, công điểm nhận được cũng chưa được nhiều đến lúc chia lương thực chắc chắn sẽ không được bao nhiêu. Muốn có lương thực đủ ăn thì phải bù thêm tiền mua thêm, tính ra số tiền còn lại trong tay họ sẽ chẳng còn bao nhiêu.
Thêm vào đó mùa đông ở vùng Đông Bắc kéo dài cả gần nửa năm, hơn măm tháng không đi làm sẽ không có công điểm. Nếu họ lười biếng không ra ngoài tích trữ thêm đồ ăn thì đến mùa đông chắc chắn phải chịu cảnh đói bụng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play