Đi qua đi lại, vừa hút thuốc vừa xem báo cáo của Tiêu Mộng Kỳ, đây là lần thứ ba Hứa Bình Thu thấy báo cáo thế này, xa nhất là hai tháng trước Dư Tội nộp lên, báo cáo chỉ sơ sài 2 trang, lúc đó ông còn chê bai trình độ học vấn của y, viết vài chữ không nên hồn. Sau đó lại nhờ Lão Mã với vợ y, lần đó có thêm chứng cứ và phỏng đoán, xong ông vẫn cho rằng Dư Tội có bệnh, ám ảnh nghề nghiệp quá nặng.
Đến giờ chuyện xảy ra, ông xấu hổ không dám gọi cho Dư Tội nữa.
Thông tấn viên chạy tới: “Cục trưởng có điện thoại ạ.”
Ông ta tắt di động rồi, dựa vào trung tâm tin tức liên lạc, vội quay vào trong, là điện thoại của Tiêu Mộng Kỳ: “Cục trưởng Hứa, chúng tôi tìm ra xe của Qua Chiến Kỳ, lần cuối cùng là 23 giờ đêm hôm kia, sau đó không thấy tung tích nữa... Giờ tôi tới chỗ ở hắn thuê, cần chỉ thị, có nên áp dụng biện pháp cưỡng chế không?”
“Lúc nào rồi mà còn xin chỉ thị, phá ra.” Hứa Bình Thu rống lên.
Tiêu Mộng Kỳ phất tay, tức thì "đùng” một phát, máy phá cửa bắn tới như đạn phá, cửa mở ra, cảnh sát ùa vào.
Trong phòng bàn ghế lật nhào, Tiêu Mộng Kỳ chặn người khác lại, ngồi xuống nhìn vỏ đạn, sau đó men theo thấy một lỗ đạn, vết máu khô: “Bảo vệ hiện trường, lập tức thông báo pháp y.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play