“Nghiêm.” Hứa Bình Thu dồn sắc quát.
Toàn thể đội viên đội hai máy móc đứng dậy sát tường.
“Ngẩng đầu, ưỡn ngực.” Hứa Bình Thu nhìn mười mấy đôi mắt đỏ như máu, ông giơ tay kính lễ: “Nói với các cậu tin tốt, đội trưởng của các cậu đã cứu được rồi, nhưng cũng là tin xấu, cậu ấy không thể cùng các cậu xung phong tuyến đầu được nữa. Tôi biết các cậu hận không thể bắn chết thứ khốn kiếp đó... Tôi cũng thế thôi, tôi chỉ muốn tận tay đưa chúng xuống địa ngục.”
Ông ta lặng lẽ chỉnh lại y phục, vũ khí cho từng đội viên, lau nước mắt cho họ.
“Nhưng chúng ta là cảnh sát, chính nghĩa và báo thù giống chấp pháp và phạm pháp, đừng mang gánh nặng tâm lý vì đồng đội bị thương, hi sinh, vì dù là ai gặp tình huống đó, các cậu cũng sẽ làm thế. Đừng thù hận, thù hận che mờ đôi mắt chúng ta, phán đoán sẽ sai lầm... Lấy tinh thần, còn một tên sát thủ chưa hiện thân, cả tai nạn của đội trưởng các cậu cũng có thể là cố ý, chuyện các cậu phải làm còn nhiều...”
Tin tức làm đám hình cảnh chấn kinh.
“Lý Hàng!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT