Đúng là rất mệt mỏi, suốt cả đêm không ngủ, hai người tận tình hoan ái, sáng dậy vẫn không rời nhau, Hàn Tiếu ngủ với không biết bao nhiêu nam nhân, nhưng chưa bao giờ ngủ qua đêm với ai, trừ chàng trai này, khuôn mặt rõ ràng đã khóc không ít của Hàn Tiễu miễn cưỡng nở nụ cười: “Cậu thực sự là cảnh sát à?”
      “Vẫn chưa, chỉ là học viên sắp tốt nghiệp thôi.” Uông Thận Tu quay sang hôn lên má Hàn Tiếu, điều kiện bảo mật đã mất hiệu lực giữa hai người.
      “Bài hát vừa rồi là gì, thật dễ nghe.”
      “Bài ca cảnh sát nhân dân, cũng là bài ca của trường chúng tôi.”
      “Tốt rồi, vậy là tốt rồi, tôi không phải lo cho cậu nữa, đi đi, ở nơi này lâu, sẽ thành người chẳng ra người, ma chẳng ra ma như tôi.” Hàn Tiếu buông tay, rất dứt khoát.
      Biết rõ kết quả là thế, thời khắc đó tới, Uông Thận Tu vẫn không sao dứt bỏ được, nhìn Hàn Tiêu quay đầu lén lau nước mắt, lòng đầy day dứt, hai người đang chìm đắm trong biển ái tình, không phải là giả, nhưng đó là thứ không nên xuất hiện giữa bọn họ.
      Hàn Tiếu thất thần nhìn Uông Thận Tu lúc này mặc chiếc áo sơ mi lam nhạt hơi nhàu nhĩ, giống như lần đầu mới gặp nhau, thế mà cô chẳng nhận ra hắn là tên lang thang chẳng có một xu dính túi, càng không ngờ rằng khi ở bên cạnh chàng trai ngượng ngùng và u uất này, mình lại sinh ra thứ tình cảm đã vô cùng xa xỉ, càng không ngờ hắn là cảnh sát dự bị.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play