Chuyện của Thử Tiêu lẫn Hán Gian tạm thời đều không thể làm gì hơn, trong lòng Dư Tội còn một băn khoăn nữa, biết vợ đã trả phòng khách sạn liền bắt taxi tới chỗ Ngụy Cẩm Trình, bất ngờ là tên phú hào lập dị này bê bát mỳ ngồi trong văn phòng ăn ngon lành.
Ngụy Cẩm Trình bảo thư ký đưa lên cho Dư Tội một bát: “Ăn đi, chắc là anh chưa ăn gì đâu.”
“Sao anh biết?” Dư Tội không khách khí, bê bát mỳ lên, ăn sáng còn chưa nữa là.
“Hồi trẻ tôi cũng thế thôi, trong lòng có tâm sự thì gác hết các thứ sang bên, chưa tới tuổi tôi thì anh chưa hiểu được sống là gì đâu.”
“Vậy anh nói xem, ở tuổi anh sống là gì?”
“Nhìn tôi ngồi đây ăn mỳ mà không hiểu à, chẳng có gì thay đổi hết.” Ngụy Cẩm Trình cười ha hả: “Hồi trẻ ai cũng muốn thay đổi hiện trạng, cuối cùng phát hiện ra, thứ thay đổi là mình.”
Hai người nhìn nhau cười, có lẽ đây là nguyên nhân duy trì quan hệ vong niên của họ, ý đồ nhìn thấu đối phương, rốt cuộc là chẳng ai nhìn thấu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play