Người tốt nhất lại không thể dùng được sao?
Hứa Bình Thu "ồ” một tiếng rồi trầm tư, không ngờ lái xe lại nói ra một lý do như vậy, nhưng cũng không phải không có lý.
“Tôi chỉ đúng một lần bám được theo cậu ấy, đó là lần cậu ấy cướp của tên trộm, sau đó có mấy vụ nữa phát sinh, tôi nghi do cậu ta làm, lại không chứng minh được. Cậu ta ẩn mình rất sâu, tính toán thâm trầm, cái đó vốn là tốt, nhưng gan quá lớn, tôi lăn lộn bao năm mới dám giở trò đen ăn đen, cậu ta chỉ vài ngày đã dám làm thế rồi... Gan chàng trai này quá lớn, không việc gì mà cậu ta không dám làm hết, với chàng trai này, dường chỉ có tính toán làm được hay không thôi. “Lái xe đánh giá Dư Tội rất cao, nhưng cũng hai lần nói y quá to gan: “Đội trưởng có biết thời gian qua vì sao bọn họ lắng hẳn xuống không?”
Cái nhóm gộp lại rồi tách ra kia mấy ngày cuối theo Đỗ Lập Tài báo cáo thì gần như không làm gì hết, đi chơi lang thang, ông trầm ngâm: “Có phải chúng kiếm được một mẻ lớn rồi phải không?”
Lái xe giơ ngón tay: “Một mẻ rất lớn, đủ cả đám ăn chơi mười ngày chẳng phải lo nghĩ gì.”
“Đỗ Lập Tài đúng là thứ ăn hại, chuyện lớn như thế mà không phát hiện ra sao? “Hứa Bình Thu nổi nóng mắng một câu, rồi khuôn mặt nhanh chóng chuyển sang lo lắng: “Rốt cuộc chúng đã làm gì?”
Lái xe đem chuyện cả đám phối hợp nhét túi ni lông vào ống khói ô tô gây sự cố ra, câu chuyện ngắn vài câu là nói hết, vấn đề tồn tại trong đó lại không đơn giản: “Đội trưởng mà không nói, tôi không dám nghĩ chúng do trường cảnh sát bồi dưỡng ra đâu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT