Ma ma họ Lan, trên 40 rồi, phong vận phải nhờ lớp trang điểm cực dày để vớt lại, Uông Thận Tu vừa vào là biết hắn có ý gì, kéo tay hắn nói, không thể trách họ, thằng nhãi kia không ai hầu hạ được, dù trừ tiền cũng được, không ai trị nổi thằng đó.
      Đám chị em nhao nhao phụ họa, có người chỉ vết bầm trên người do thằng đó hành hung, đoán chừng sợ rồi, thằng nhãi đó có bệnh thần kinh, chẳng may bị nó đánh mặt mũi xước xát gì thì hết kiếm ăn.
      Uông Thận Tu nhìn ma ma Lan khắp lượt, nói một câu hết hồn. Người khác không được thì chị đi, mau mau chuẩn bị tiếp khách.”
      “Cái gì? Tôi... Tiếp khách á?” Ma ma Lan líu mưỡi, mặt đỏ lên, tuy nói cũng xuất thân là tiểu thư, nhưng mà nhiều năm lắm rồi.
      Đám chị em cười lớn vỗ tay, vỗ đùi, nói chủ ý này rất hay, ma ma Lan sợ rồi, lùi ra sau. Uông Thận Tu nháy mắt ra hiệu, cùng phục vụ viên kéo ra ngoài, vừa đi vừa an ủi: “Chị Lan, tin tưởng nhãn quan của tôi đi, chị dứt khoát được, chị kinh nghiêm trận mạc, hé môi hồng một cái là xử lý xong chuyện này.”
      “Tiểu Vương, tôi đút cậu không ít, cậu hại chị cả vậy à?” Ma ma Lan sống chết không chịu.
      “Sao lại hại chị, đó là tin chị, thật đấy, cược không, nó mà không thích chị, hôm nay tiền tiếp khách của chị em, tôi trả.” Uông Thận Tu hứa hẹn mãi ma ma Lan mới chịu đi, vừa đi vừa dặn: “Chỉ là thằng nhãi chưa mọc đủ lông thôi, chị yên tâm, không thất thân đâu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play