Một câu làm Thiệu Vạn Qua không khỏi quẫn bách, trong số lãnh đạo trung tầng trên sở tỉnh, Hứa Bình Thu có tư cách lão thành nhất, tuổi này của ông ta đã không thể tiếp tục thăng tiến làm lãnh đạo thượng tầng, đặc trưng điển hình khó tính cách rất thối, nói lời khó nghe, từ cấp dưới tới cấp trên đều có thể chỉ trích trước mặt. Thiệu Vạn Qua cười ngượng giải thích, té ra là Giải Băng hôm đó sau khi bị dọa chạy mất, mấy tiếng sau quay lại muốn thực tập ở đội hai, hắn trực tiếp hạ lệnh đi miêu tả lại toàn bộ đặc trưng thi thể trong phòng để xác.
      Vốn tưởng Giải Băng sẽ lần nữa bỏ chạy, không ngờ khắc chế được sợ hãi, dùng ba tiếng nôn sáu bảy lần, cuối cùng hoàn thành công tác.
      “À, được đấy, khắc phục nhanh như thế sao?” Hứa Bình Thu hứng thú với Giải Băng rồi.
      Lúc này Thiệu Vạn Qua ngẩng đầu lên lầu gọi một tiếng, không lâu sau Giải Băng trang phục học viên đi xuống, mái tóc bồng bềnh như tài tử điện ảnh đã cắt gọn thành kiểu húi cua phổ biến nhất, bước chân khỏe khoắn tới trước mặt Hứa Bình Thu kính lễ.
      “Không chỉ khắc phục được, hơn nữa trong vụ án này, cậu ấy giúp đỡ không ít... Xử trưởng, xem ra tôi cũng phải đi bồi dưỡng thôi, Giải Băng miêu tả đặc trưng nghi phạm khiến tôi phải giật mình.” Thiệu Vạn Qua nức nở khen, xem ra thời gian qua hai người thân cận hơn không ít, liên tục vỗ vai Giải Băng.
      Hứa Bình Thu "ồ” một tiếng nhìn Giải Băng ưỡn ngực tự tin, không chỉ tóc đã cắt sát da đầu, mà da dẻ đen hơn, rắn rỏi hơn, bớt không ít vị “sữa” trên người, đứng trước mặt lãnh đạo nghiêm túc thành thật, không khỏi nhớ lại bộ dạng không biết trời cao đất dày khi mới gặp mặt. Mới qua vài tháng mà tạo cảm quan khác hẳn, sự việc như muốn chứng minh con mắt của ông ta sai lệch, người đầu tiên được Thiệu Vạn Qua thừa nhận lại là Giải Băng.
      “Chà, chẳng trách Lão Cao bên đốc sát lại châm chọc, có người mắt sáng nhìn ra ngọc, có người mắt trâu thấy cỏ... Té ra là tôi nhầm.” Hứa Bình Thu quả thực là ngay từ đầu có thành kiến với loại công tử ca như Giải Băng nên không quan sát kỹ, tặc lưỡi cười tự trào: “Kể cho tôi nghe xem nào.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play