Đến nhà cái cũng ném xới bạc ở đó, năm tên hùng hổ đuổi theo, còn cầm cả ghế làm vũ khí, Thử Tiêu mím môi mím lợi chạy một mạch, tới cái xe theo dõi của Cao Viễn, không ngờ mở cửa nhảy vào xe, thúc giục: “Mau mau, đuổi tới nơi rồi.”
      Thấy mấy người kia mặt mày hung tợn xông tới, Cao Viễn không kịp nghĩ nhiều, vặn chìa khóa nổ máy, gài số chạy ngược lại một quãng ngắn rồi xoay vô lăng, chiếc xoay gần như xoay tròn tại chỗ, sau đó phóng vút đi, bỏ lại làn khói. Ra tới đầu đường, Cao Viễn mới quay đầu lại nhìn, thằng béo đang hả hê đếm tiền, có chẵn có lẻ, vui hơn cả chuột ăn vụng được mỡ.
      Không nói gì, hắn gọi điện liên hệ với Vương Vũ Vi, không lâu sau đón được người, lại đi thêm một quãng xa, Vương Vũ Vi nhìn tên béo tự nhiên như ruồi lục lọi xe lấy nước khoáng tu ừng ực, uống liền ba chai, hoàn toàn không coi mình là người ngoài: “Không có tí đạo đức nghề nghiệp nào cả, thua tiền là liền giở trò... Cám ơn hai anh nhé.”
      “Này thằng nhóc, chúng tôi cứu cậu đấy, mau xùy tiền ra đây.” Cao Viễn hăm dọa.
      Không ngờ Thử Tiêu cười khanh khách: “Thôi đi, người nhà cả mà cứ dọa nhau.”
      “Ai cùng nhà với cậu?” Vương Vũ Vi chột dạ ngoài mặt vẫn hầm hầm.
      “Ba ngày qua tôi thấy các anh hai lần rồi, hôm nọ còn theo tôi trong siêu thị, nếu không phải do xử trưởng Hứa phái tới thì móc mắt tôi đi.” Thử Tiêu đắc ý lắm, vừa rồi hắn dám giở trò bạc bịp là vì biết có người đi theo mình, không lo bị chém chết, thấy hai người kia không thừa nhận, ghé đầu tới giữa hai hàng ghế: “Vờ vịt cái gì, trong lòng chúng ta đều rõ, làm sao có thể ném đám chim non lạ nước lạ cái bọn tôi ở nơi xa lạ rồi phủi tay bỏ đi chứ. À phải, anh là người lái chiếc xe du lịch, có thấy đám anh em của tôi đâu không? Nói đi chứ... Tôi mời anh ăn.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play