Ái tình không thể cho người ngoài biết của họ biến mất khi xe đỗ lại, Ôn Lan từ trong xe đi ra, Lưu Ngọc Minh như một lái xe chuyên nghiệp, theo sau tựa cái bóng.
Đứng ở trước nhà hàng hải sản Bách Việt đợi người, Lưu Ngọc Minh ngắm nhìn Ôn Lan trong bộ váy quen thuộc, váy trắng viền đen, với hoa nhỏ li ti, cơn gió nhẹ thổi qua mép váy lay động làm những bông hoa giống tinh linh đang nhảy múa, bông hoa đó thêu rỗ, thấp thoáng nhìn thấy da thịt như truyền đi thông đẹp nào đó. Vóc người không cao nhưng cân đối, tỉ lệ chuẩn, cùng sự phối hợp đôi giày cao gót thủy tinh, cổ chân đeo vòng ngọc trắng, tôn lên bàn chân nhỏ nhắn, móng chân hồng dễ thương, đẹp tựa tác phẩm mỹ nghệ làm hắn không rời mắt được.
“Đừng có ngây ra thế, ngốc ạ... Hôm nay anh mời khách đấy.
“Ôn Lan cười nhắc.
“À, anh quên mất.” Lưu Ngọc Minh đang khom người đứng bên cạnh Ôn Lan, sửa thành đứng trước cô, có điều vẫn không nhịn được quay đầu nhìn.
“Này, anh sợ người ta không biết chúng ta có gian tình à?”
“Thế à, chúng ta là chị em mà.” Lưu Ngọc Minh không hề để ý cái nhìn và đánh giá của người ngoài về mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play