“Giả là giả, không thể thật được.” Dư Tội là tên cực kỳ cứng đầu, sự cố chấp của y thì trừ Thử Tiêu, chưa ai ở đây được lĩnh giáo.
“Anh nói giả là giả chỗ nào?” Mặt Tiêu Mộng Kỳ lại tối thêm vài phần, chủ nhiệm Từ cũng chẳng dễ coi hơn, đoán chừng quyền uy mất hết, không còn mặt mũi nào nữa rồi.
Quả nhiên là lãnh đạo lớn, dáng vẻ thân dân chỉ là diễn thôi, nói một câu không vừa ý là khó chịu, dù sao đã chọc giận người ta rồi, thế thì cho điên luôn một thể, Dư Tội đã chọc người ta rồi còn vờ khách khí: “Tôi nhìn ra vài nghi vấn, xin hai vị chuyên gia chỉ điểm.”
Gọi là chỉ điểm, giọng điệu rõ chế nhạo, Thử Tiêu ôm đầu, thôi Dư Nhi nó lại lên cơn rồi, giờ thì lãnh đạo hay mỹ nữ cũng thành đống phân hết, nó chẳng nể nang gì đâu, không biết có làm lãnh đạo giận lây cả đội ngũ không.
“Thứ nhất, nếu cha mẹ con tin sống trong một căn biệt thự độc lập thì cảnh bao người ra vào kia làm gì vậy? Đã là đám bắt cóc có dự mưu mà không theo dõi nhà nạn nhân à? Nào đặc cảnh, nào hình cảnh, dân cảnh ra vào như cái chợ, có biết hậu quả không?” Dư Tội hời hợt chất vấn một câu.
Mấy đội viên sực tỉnh, đúng thế, bọn bắt cóc phát hiện có cảnh sát tham gia, vậy hậu quả là bỏ chạy, thậm chí giết con tin, lúc nãy xem hình ảnh kia chỉ thấy đây là vụ án nghiêm trọng, giờ mới thấy vấn đề.
Hai chuyên gia không lên tiếng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT