“Không phải nó.” Lý Huệ Lan xem lướt qua rồi bỏ ảnh xuống.
“Không thể nào.” Dư Tội không tin, y rất tự tin bức ảnh do Lạc Gia Long chỉnh sửa này sẽ qua mắt được Lý Huệ Lan, dù sao mười mấy năm không gặp, bà ta có tinh minh đến mấy cũng chỉ là bà già sống ở huyện thành nhỏ, không nhìn ra vấn đề được, vậy mà người ta mất chưa tới ba giây.
“Hoặc là không phải nó, hoặc là các cậu làm giả.” Bà già nói rất chắc chắn, đột nhiên hỏi: “Cậu không có mẹ phải không?”
Dư Tội sững người, nhất thời á khẩu không đáp được.
“Ồ đúng là không có.” Lý Huệ Lan khẳng định.
“Làm sao dì nhìn ra?” Dư Tội ngạc nhiên lắm, y luôn tự tin vào đôi mắt của mình hôm nay xem ra không bằng bà già trước mắt.
“Tôi nhìn thấy cậu uống nước từ vòi, ăn sáng thì cầm thìa và vào mồm, tùy tiện ngồi ở bệ cửa, đó là thói quen xấu do từ nhỏ không có ai quan tâm uốn nắn... Giờ cậu đem tấm ảnh không phải con tôi đặt trước mặt tôi, ngay cả chuyện bình thường cũng không hiểu, chắc chắn không có mẹ yêu thương.” Lý Huệ Lan hiền từ nhìn Dư Tội, như thấy đứa bé này càng đáng thương.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT