Đồn trưởng về rồi, Lý Ngốc hí ha hí hửng chạy tới định hỏi, không ngờ Viên Lượng đã lái xe phóng vù đi, để lại một lần khói đen xì, làm Lý Ngốc suýt sặc khói, tức giận chỉ xe chửi: “Xì, vênh váo cái buồi, không có đồn trưởng chúng tôi, các người chẳng làm được cái trò trống gì cả, đồn trưởng vài ngày đã tìm ra manh mối lớn, đồ vô tích sự.”
Mắng xong chưa hả, hắn cởi quần đái về phía xe Viên Lượng, sau đó quay về bên đê, trốn sau bụi cây, ngồi nhìn cái nhà không người qua ống nhòm.
Hình như bỏ sót cái gì, khi hai người nói chuyện có người mở cửa lách vào, chỉ trong thoáng chốc... Khoảnh khắc đó rất ngắn, Lý Ngốc bỏ lỡ rồi.
Đón được Dư Tội ở bến xe khách, tên này có vẻ tiêu sái lắm, chơi tỉnh thành vài ngày, mua thêm bộ quần áo mùa thu, chiếc áo có mũ, giày da sáng bóng, sơ mi gọn gàng, so với bộ dạng luộm thuộm trước kia khác biệt lớn, Viên Lượng phải nhìn thêm vài lượt. Tinh thần diện mạo khác hẳn, cứ như vừa cưới vợ vậy.
Lên xe Dư Tội hỏi ngay trình hình của hai cấp dưới, Viên Lượng kể qua loa tình hình, đợi xe đi tới chỗ vắng, hắn đỗ lại bên lề, quay sang nhìn Dư Tội nghiêm túc nói: “Có câu này tôi muốn hỏi cậu, giữa hai chúng ta hình như thiếu giao lưu nghiêm trọng.”
“Thế à?” Dư Tội chẳng cảm thấy thế, y không nói thẳng, nhưng thái độ đủ để người đối diện hiểu.
“Cậu thử nói xem, như chuyện tra Lưu Kế Tổ, một manh mối quan trọng như thế, các cậu lên cả kế hoạch phức tạp, vậy mà tới lúc cuối cùng cậu mới kể cho tôi biết... Chúng ta làm cái nghề này luôn đa nghi, tôi thông cảm, nhưng nếu đã hợp tác cùng nhau, tôi không hiểu sự nghi ngờ này do đâu?” Viên Lượng xem ra có ý kiến với thái độ của Dư Tội.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT