Hiển nhiên lý lẽ của Dư Tội không thuyết phục được Uông Thận Tu, chỉ là bọn họ bây giờ không còn ở tuổi hiếu thắng chuyện gì cũng phải phân thắng bại, phải làm cho ra nhẽ nữa. Uông Thận Tu biết mỗi người có cách nhìn nhận vấn đề riêng, tiếp tục e chỉ tổn thương tình cảm anh em chứ không ích gì, vặn chìa khóa định đi: “Thôi bỏ đi, không tranh luận với cậu nữa.”
“Tôi cũng không tranh cãi với anh, nghi phạm đáng thương nhiều lắm, anh chưa gặp được mấy người đâu, cám ơn người anh em.” Dư Tội mở cửa xe đi xuống, mới hơn một năm Uông Thận Tu từ một học viên nghèo thành ông chủ sở hữu cửa hiệu kinh doanh hưng thịnh, vấn đề trong đó e còn phức tạp hơn vụ án: “Anh phản cảm như thế, vì sao còn đồng ý làm từ đầu? Không phải vì không làm cảnh sát nên vương vấn trong lòng, muốn thử một chút chứ?”
“Tôi nói tôi muốn giúp cậu, nói không chừng khi nào đó cần đến mấy trò mất dạy của cậu, cậu tin không?”
“Không tin, dù anh không giúp tôi, tới khi cần tìm tôi, anh cũng không khách khí đâu.”
Uông Thận Tu phất tay: “Tùy cậu muốn nghĩ sao thì nghĩ.”
“Đừng mong qua mặt tôi, Hán Gian, anh chưa đạt tới tầm gian thương đâu... Tôi hoài nghi anh có vấn đề, cái mặt anh có đẹp trai tới mấy, cũng không thể đem đổi được cái cửa hiệu. Huống hồ nghe nói anh còn vờ không quen biết bạn học cũ, không qua lại với anh em, này, trong đội ngũ đi Quảng Châu chúng ta còn có trò gì nữa sao?”
“Cút xéo.” Uông Thận Tu, đạp ga phóng đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play