Lý Dật Phong bị đuổi xuống xe vẫn vui vẻ nghe theo, chỉ định xuống xe mới sực nhớ ra: “Đồn trưởng, đây là xe của em mà.”
“Tôi có nói là xe của tôi đâu, mượn dùng một chút.” Dư Tội rất ngang ngược.
Lý Dật Phong nghi ngờ nhân phẩm của đồn trưởng: “Anh không phải đuổi em đi làm việc, còn anh đi tán gái chứ?”
Dư Tội nói rất đường hoàng: “Cậu xem, không thể suốt ngày theo đuôi tôi, đây là cơ hội để cậu độc lập phá án, chả lẽ đợi tôi bắt được người giao cho cậu để cậu đi nhận công mà không làm gì, không xấu hổ à?”
“Có gì mà xấu hổ ạ... mục đích ngay từ đầu của em là thế mà.” Lý Dật Phong không để Dư Tội đánh trống lảng: “Anh đi tán gái không cho em theo mới là xấu hổ, có tin em báo An mỹ nữ, còn cả chị Lâm bên cục chống ma túy không?”
“A, con mẹ nó, thằng này muốn tìm kích thích rồi, đe dọa ai đấy hả?” Đồn trưởng Dư nổi giận, muốn ra tay đánh người.
Cẩu thiếu gia tính đê tiện, không đánh không đi, hoảng sợ mở cửa xe chạy mất. Dư Tội đóng sầm cửa lại, lái xe lên đường, qua đường Nghênh Trạch, đường Tần Hà, thậm chí từ xa nhìn trường cảnh sát. Mỗi lần về một tâm cảnh, trước khi về luôn phải lập kế hoạch làm rất nhiều việc, về rồi lại phát hiện chẳng có việc gì để làm, như giờ là chiều, y không thể đi quấy nhiễu công tác và cuộc sống bình thường của bàn bè đồng nghiệp, dù sao chia cách lâu, dù quen tới mấy cũng thành xa lạ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play