“Hiểu Ba.”
      “Dạ, xử trưởng, có chuyện gì ạ?”
      “Các cậu đều có biệt danh đúng không, vì sao lại gọi là Bánh Đậu, còn Đức Tiêu, sao lại gọi là Thử Tiêu, tôi không thấy liên quan gì.”
      Trong khi đợi đèn xanh, Hứa Bình Thu hỏi chuyển để giảm bớt căng thẳng, Đậu Hiểu Ba giải thích, hắn vốn thích ăn bánh bao nên Dư Tội gọi là Bánh Bao, rồi sau đó không biết là ai gắn cái họ hắn vào, thế là thành Bánh Đậu. Còn về Nghiêm Đức Tiêu, Đậu Hiểu Ba nhìn qua gương chiếu hậu: “Xử trưởng xem, hai má cậu ta phồng lên, đầu thì nhỏ, trông giống chuột vi tính không?”
      Trước mặt vị xử trưởng này, hai người vốn có chút gò bó, không dám quá đà, nói tới biệt danh của người khác, đều lai lịch làm người ta bật cười không thôi.
      Nhưng mà nghe ra vấn đề, Hứa Bình Thu thắc mắc: “Sao không có biệt danh của Dư Tội.”
      “Thực ra có rất nhiều, mỗi lúc mọi người gọi một khác, nhưng mà hay hỏi nhất là Dư Nhi, vì cậu ta ít tuổi nhất nhóm.”
      “Vì sao thế?”
      “Vì chúng tôi không tìm được hình tượng gì đại biểu cho cậu ấy.” Bánh Đậu gãi đầu.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play