Sắp làm cảnh sát rồi đều hiểu, luật không phạt được số đông, chuyện có nghiêm trọng tới mấy cũng không thể khai trừ hết mười hai người nếu không thì thành vết đen trên lịch sử trường, hơn nữa đều tự thấy ra tay không nặng.
      Thử Tiêu nhát gan lo lắng: “Này các anh em, hay là hôm nay chúng ta trúng số rồi à?”
      Ý là đánh phải con cháu nhà quyền thế, nói vậy ai cũng chột dạ, Uông Thuận Tu lẩm bẩm: “E là trúng số rồi, người Giải Băng tìm, thân phận chắc không kém.”
      “Mẹ, hay là thằng chó Giải Băng đó tố chúng ta.” Trương Mãnh đấm tường, thù hận của hắn với Giải Băng kiếp này không cách nào hóa giải rồi.
      “Nếu đúng là hắn, ra ngoài thế nào lão tử cũng thiến.” Gấu Chó nghiến răng nghiến lợi.
      Dần dần thảo luận ra khả năng phù hợp nhất, chuyện hôm nay e là vì mọi người vì không được lựa chọn mà sinh bất mãn, thế nên đâm đầu vào lưới, càng nghĩ càng thêm buồn bực.
      “À phải, Dư Nhi đâu, cậu ta cầm đầu cơ mà, sao lại không thấy cậu ta?” Ngô Quang Vũ chợt phát hiện đội ngũ không đầy đủ, người khác cũng ngớ ra.
      “Về nhà rồi, cậu ấy nói hôm nay nhìn những kẻ được chọn chắc tức tới không ăn Tết được, chẳng bằng về trước.” Bánh Đậu ỉu xìu xìu nói, sớm biết thế này từ đầu không tham gia cái lựa chọn tinh anh khốn kiếp đó, có lẽ lúc này mình cũng chuồn rồi.
      Nhưng mà có tiền cùng tiêu, có tội cùng gánh đã thành truyền thống rồi! Anh em chia ngọt xẻ bùi thì Dư Tội rồi cũng có phần thôi, huống hồ y còn là người cầm đầu.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play