Sắc mặt An Gia Lộ nghiêm túc thêm vài phần, Dư Tội tim đập lộp bộp, cảm giác đôi mắt kia có ý trách móc, nói nhỏ: “Người xấu xa tới mấy, trong lòng cũng có thánh địa, thánh địa trong lòng Nhị Đông là ái tình, cậu ấy nhìn bề ngoài có vẻ vô lại, nhưng trong lòng ngay thẳng hơn bất kỳ ai, thật đấy.”
“Nhưng mà cũng không thể ghép đôi bừa bãi như vậy chứ.” An Gia Lộ bình thường lại, cô chắc chắn là muốn giúp, nhưng chuyện tình cảm, biết giúp thế nào.
Dư Tội không thiếu chủ ý xấu, nào là dùng Tế muội tử hẹn Âu Yến Tử, sau đó tạo ra cuộc gặp mặt tình cờ, nào là nhờ An Gia Lộ kể sự tích anh dũng của Lý Nhị Đông, tận dụng hết tài nguyên tạo cơ hội cho hai người, thái độ này như muốn huy động luôn cả đội trọng án. An Gia Lộ bóp trán đau đầu không thôi, tưởng giỏi giang lắm mà đi chê người khác, té ra anh chàng này cũng chẳng biết gì về nữ nhân lẫn chuyện yêu đương, được mỗi cái mặt dày giỏi làm bừa mà thôi.
“Được rồi được rồi, dẹp hết kế hoạch nát của cậu đi, vô ích thôi, mình giúp, nhưng mà kết quả thì mình không đảm bảo đâu nhé.” An Gia Lộ cắt ngang lời Dư Tội.
Dư Tội hớn hở gật đầy ngay: “Bạn giúp là được rồi, không cần để ý tới kết quả.”
“Thế là sao, không để ý kết quả thì cậu bỏ công bỏ sức nhiều thế làm gì?”
“Câu này nói làm sao nhỉ, cái gì nhỉ...” Dư Tội vò đầu bứt tai mãi nhớ ra bài thơ: “Hai tình ví phỏng mãi lâu dài, đâu cứ phải bên nhau sớm tối.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play