Dư Tội châm một điếu thuốc thong thả xem trò vui, một đám vừa chửi bới vừa đuổi, một tên vừa la hét cầu cứu vừa chạy, đây mới chính là tấn công cảnh sát thực sự, Lý Ngốc thi thoảng lại bị vật thể là ném trúng người. Đám nữ nhân đuổi Lý Ngốc chạy thẳng vào thôn, chui tọt vào nhà, bà Lý nghe ngoài cửa có tiếng mắng chửi, chạy ra hỏi chuyện, ông Lý nghe xong cởi dép vả thằng con đôm đốp, thế là chó chạy gà bay, quỷ khóc sói gào...
Rất lâu sau Lý Ngốc má in vết dép, hai mắt tìm bầm ôm đầu phá cửa chạy về đồn công an lánh nạn, nhưng vừa vào sân đã sợ tới đi không vững trượt chân ngã oạch một cái, suýt nữa phải đi đếm răng.
Đồn trưởng Dư mắt cá chết tay cầm dui cui điện, bấm nút, điện kêu tành tạch, phòng bên một đống cái đầu chen chúc nhìn, toàn là cảnh sát trong đồn.
“Đồn trưởng, đồn trưởng, anh nghe tôi nói, tôi, tôi tôi...” Lý Ngốc tất nhiên không cho rằng Dư Tội chỉ dọa, người ta còn đánh Cẩu thiếu gia gãy răng, mình là cái gì.
“Nói đi, Thằng Ngốc, xúi bẩy trẻ con giở trò, chuyện này xử làm sao?”
“Tôi... Đồn trưởng, anh xem tôi thành thế này rồi, anh còn muốn làm gì nữa.” Lý Ngốc tay ôm má, ủy khuất vô cùng.
Mặc dù mấy thủ đoạn cấp thấp chẳng làm gì nổi Dư Tội, nhưng ngay cả sư tử còn bị con ruồi vo ve bên cạnh làm bực mình nữa là, mấy trò vớ vẩn này thực sự khiến y nổi giận, bước tới một bước là Lý Ngốc lùi một bước, cười đểu: “Được, tôi không đánh cậu, vậy cậu phải bỏ tiền sửa xe.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play