Chớp mắt một cái Tết Dương đã qua, lại chớp mắt một cái Tết Xuân sắp tới, thời gian như gió bắc ở Dương Đầu Nhai, chẳng biết từ đâu thổi tới, thổi ù một cái chớp mắt không thấy nữa. Và chớp mắt một cái đồn trưởng Dư đã nhậm chức được gần một tháng.
Xã Dương Đầu Nhai nghèo lắm, không, nói nghèo là chưa đủ đâu, nói thế nào mới miêu tả hết cái sự nghèo ở nơi này nhỉ, thu nhập bình quân, tỉ lệ sở hữu điện thoại di động? Không không, mấy con số giấy tờ đó đều không đủ. Nói một câu trực quan nhất là nghèo tới mức tội phạm chẳng có, đúng vậy nơi này không có tội phạm, cuộc sống gần đạt tới thời thánh nhân đêm không đóng cửa rồi. Thế nên làm cảnh sát ở nơi này chẳng khác nào thái giám cưới vợ, hoàn toàn là đồ trang trí, đã vô dụng còn gây phiền hà.
Nếu nhất định muốn tìm tác dụng của cảnh sát, ừ cũng có, ở mặt khơi lên mâu thuẫn giữa nhân dân và chính quyền thì vai trò của cảnh sát thì rất hữu hiệu.
Với đồn trưởng Dư thì nơi này vẫn có ưu điểm, ít nhất so với ở Đại Nguyên thì nơi này gần quê y hơn, ít nhất không giống Đại Nguyên mở mắt ra là thấy án, nơi này trộm không có, cướp cũng không, bớt việc. Thế là một tháng nhậm chức thì có 12 ngày đồn trưởng Dư ở nhà bán hoa quả giúp cha, 8 ngày lên thành phố tìm chị Lâm, chưa nổi 10 ngày có mặt ở trong đồn. Ai bảo rảnh quá, thi thoảng có báo án thì cũng là chó nhà này cắn gà nhà kia, lừa nhà này húc hàng rào nhà kia, toàn chuyện lặt vặt tới không thể lặt vặt hơn được nữa, mà chuyện này cảnh sát không có tác dụng bằng trưởng thôn, anh tới hòa giải ba ngày không ăn thua, trưởng thôn "xéo” một phát là ai về nhà nấy, xong chuyện.
Cho nên Dư Tội thấy ở cái nơi này bỏ mặc nó là tốt nhất, không làm gì thì thiên hạ thái bình, chứ sao, hỏi một câu, đồn cảnh sát thành lập được bao năm nào? Mới vài chục năm thôi, còn tục lệ ở nơi này đã hàng trăm rồi, vận dụng thuần thục lắm rồi. Nên đồn trưởng Dư thi thoảng tới đồn ngó nghiêng, đi lang thang, gặp cán bộ cơ sở đảng chính phủ tán gẫu, cũng quen mặt lắm rồi, thi thoảng ra đường có người chào một tiếng "đồn trưởng Dư", y khẽ gật đầu đáp lại, thế là xong chuyện.
Vị trí địa lý của xã Dương Đầu Nhai đặc thù, núi cao sừng sững, quốc lộ luồn lách qua thung lũng, đi men theo quốc lộ 30 km, nửa là rừng trồng, đi sâu vào nữa còn thấy cả rừng nguyên sinh. Nơi này là lá chắn thiên nhiên của Đại Nguyên, ngoài núi là đồi đất vàng bao la bát ngát. Thế nhưng làm cảnh sát và toàn bộ lãnh đạo địa phương khiếp hãi cũng chính là khu rừng này, mỗi năm lại xảy ra vài vụ hỏa hoạn. Chỉ cần hỏa hoạn một cái là xã trưởng cách chức, đồn công an đổi tướng, vài ba lần chẳng ai dám tới đây nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT