Một cục đá khơi lên muôn tầng sóng, ba ngày xảy ra hai vụ tấn công cảnh sát, đều bị trọng thương, tin tức mọc cánh bay tán loạn khắp nơi, chuyện xảy ra cùng một đơn vị, ai cũng ngửi ra vấn đề.
Phân cục trưởng Ngụy Trường Hà ngồi lặng người trên ghế, ông ta biết, mình xong đời rồi, không ngồi ở vị trí này lâu nữa. Ý nghĩ đầu tiên của ông ta là bỏ chạy, nhưng ra ngoài văn phòng, chẳng hiểu có phải vì chột dạ hay không, ông ta thấy ánh mắt ai cũng nhìn mình rất lạ, chạy ngược về phòng, mồ hôi ướt đẫm tay, run run bấm số điện thoại.
Khổng Khánh Nghiệp đang trên xe tới hiện trường, mắt thất thần nhìn ra ngoài cửa sổ, lời xử trưởng Hứa văng vẳng bên tai, lúc đó ông ta còn mang tâm lý cầu may, tưởng rằng chuyện này đã thành định cục, xử lý cho xong đã rồi tính, nhưng ông ta không còn cơ hội sửa sai nữa rồi.
Trời lạnh, quang mây, tuyết đã ngừng rơi vào đầu buổi sáng, một ngày thứ bảy đẹp trời …
An Gia Lộ vừa nghe tin tức thì có cảm giác không lành, cô bỏ việc, vừa nghe ngóng vừa chạy tới bệnh viện. Lạc Gia Long hối hận vô cùng, đáng lẽ không nên cung cấp thông tin bừa bãi cho Dư Tội, hoảng loạn gọi taxi, Đậu Hiểu Ba vừa về tới cơ sở huấn luyện cho nghiệp vụ lại vội vàng tới thành phố, thậm chí cả Đỗ Lập Tài cùng mấy người quen cục chống ma túy cũng không ngồi yên được...
Lâm Vũ Tịnh vừa rời cầu thang máy thì nhìn thấy Mã Bằng, tóm ngay lấy hắn, giọng lạc cả đi: “Sao rồi, cậu ấy sao rồi?”
“Vẫn đang trong phòng cấp cứu, bị chai vỡ đâm vào bụng, miệng vết thương lớn, thương tích rất nặng...“Mã Bằng khổ sở đáp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT