“Cậu ngày đầu làm cảnh sát hay sao mà ăn nói hàm hồ, không chứng không cứ, lấy gì triệu tập?” Thiệu Vạn Qua quay đầu chuẩn bị đi, thấy Triệu Ngang Xuyên bất mãn, nói thêm: “Đội hai chưa bao giờ sợ chuyện, nhưng không đi sinh sự, vẫn câu đó, không chứng cứ, không được làm gì người ta.”
Triệu Ngang Xuyên khịt mũi khinh bỉ, tra cũng không cho tra thì lấy đâu ra chứng cứ? Giải Băng chỉ biết cười bất đắc dĩ, chứng cứ, chứng cứ, nếu là người bình thường, có chút nghi vấn là mời lên “nói chuyện” lâu rồi, nhưng người ta có tiền, thời buổi ai có tiền làm bố, điều tra kiểu gì khi không cho tiếp xúc với nghi phạm? Đúng là nực cười.
“Đội trưởng, đội trưởng, có tình hình mới...” Trực ban ở dưới lầu chạy hùng hục lên, không ngờ lại là Lý Hàng, hắn vừa thở vừa hô.
Thiệu Vạn Qua hỏi gấp: “Sao, các cậu phát hiện manh mối gì à?”
“Không, không phải, chúng tôi vừa về... không phát hiện gì cả.” Lý Hàng đứng dựa vào tường thở tay đặt lên ngực lấy thở để: “Là đội chống trộm cắp tìm ra manh mối.”
“Gì, bọn họ bị ban đốc sát truy bắt cơ mà.”
“Đúng, nhưng là một đám hiệp cảnh, sao dễ bắt hết, bọn họ chạy tới Bắc Doanh rồi, lôi ra được cái ổ tiêu thụ xe điện ăn trộm.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT