Dư Tội kéo khăn trùm đầu của Lâm Tiểu Phượng, vả cho thằng vô phúc một phát: “Nhìn cho rõ đi, đây là các anh à?”
“À, đúng, chị chị..” Lái xe phát hiện ra một khuôn mặt rỗ vô cùng khủng bố, mặt tái dại như nhìn thấy ma, làm ai nấy cố nhịn cười.
Lâm Tiểu Phượng không dài dòng, lấy phù hiệu ra: “Nhìn cho rõ đi, cảnh sát đây.”
Ai dè lái xe từ trạng thái sợ hãi quay lại bình thường, rồi từ bình thường chuyển sang tức giận, chỉ mặt Dư Tội: “Mày là cảnh sát à, mày rạch xe tao, tao phải tố cáo mày.”
“Mọi người thấy chưa, loại vương bát đản này sợ lưu manh chứ không sợ cảnh sát.” Dư Tội nhìn Lâm Tiểu Phượng với ánh mắt nói rồi chị không nghe, tát lái xe một cái: “Biết tao là ai không, lưu manh được cảnh sát thuê, họ Đào tên Nhị Đá, lão đại ở đường Ổ Thành, con mẹ mày ở bên Hưng Hoa chạy sang địa bàn của tao gây chuyện, để cảnh sát tìm tao, mày nói xem tao có nên đập mày một trận không.”
Phải rồi cái mặt thằng này phải là lưu manh mới đúng, bảo cảnh sát thì ai tin, lái xe lại lần nửa đổi giọng điệu, nhanh hơn đống diễn viên thời nay: “Đâu có ạ, tôi chỉ lấy hàng, không làm chuyện phạm pháp.”
Dư Tội trừng mắt: “Nói láo, mày ăn trộm ắc quy xe điện, có người nhìn thấy mày chở đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play