Cánh cửa sắt đóng mạnh lại sau lưng, dù lường trước được sự việc, Lâm Tiểu Phượng vẫn có chút hậm hực: “Đúng là có vấn đề, ông chủ bị bắt đi, vậy mà người làm thản nhiên như thế, hiếm có thật.”
Dư Tội khẽ gật đầu, y cũng chú ý tới điểm ấy, ông già đó mồm đầy dối trá, không tin được câu nào.
Hai người vờ rời đi, chỉ vài bước quay lại, dựa vào cổng sắt đợi.
“A, Tiểu Trương hả, lại tới rồi... vẫn con mụ đêm qua tối, mặt rỗ ấy, trông sợ chết người... Này, tôi nói chuyện này tôi không làm nữa đâu, run lắm, lỡ người ta tra ra cái gì thì nắm xương già của tôi bỏ lại trong đó luôn mất.... Cái gì? Bảo tôi một mình ở đây... Này này, Hạo Thành đã xảy ra chuyện lớn như thế, tôi không sợ sao được? Cảnh sát tới sớm vài tiếng thôi thì đã bắt tôi rồi... Được... Nói trước, mai tìm người thay tôi đấy.”
Trông cửa đặt điện thoại xuống, sờ ngực trái vẫn còn đập thình thịch, may mà qua rồi, không cần ở lại chỗ thị phi này nữa, hay là đi ngay luôn hôm nay, Giả Hạo Thanh xảy ra chuyện, không khéo liên lụy tới mình, nhưng mà Giả gia quan hệ lớn như thế, chắc là không sao, chẳng phải bắt lần nào cũng phải thả à?
Thời buổi này làm người già như ông ta không hiểu nổi nữa, chục năm qua mọi thứ thay đổi tới chóng mặt, nhưng mà với người chỉ dựa vào đồng lương như ông ta mà nói, vừa không có gan là người xấu, cũng chẳng có giác ngộ làm người tốt, ôm chặt bát cơm mới là tối quan trọng.
Rầm! Rầm! Rầm!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT